Chủ Nhật, 29 tháng 9, 2013

Chưa đoạn được tâm dâm dục thì không lúc nào được biếng nhác

Khi chưa dứt được sanh tử, chưa đoạn được tâm dâm dục, thì chúng ta không lúc nào được biếng nhác...
Những kẻ xuất gia mà "tâm nghĩ một đằng, miệng nói một nẻo" thì có xứng đáng là Tăng Bảo hay không?
Người xuất gia dù ở bất cứ đâu cũng đều phải giữ vững giới luật. Khi chưa dứt được sanh tử, chưa đoạn được tâm dâm dục, thì chúng ta không lúc nào được biếng nhác, buông lung, phóng túng.
Ðức Phổ Hiền Bồ Tát dạy rằng:
"Một ngày đã hết, mạng cũng giảm dần, 
Như cá cạn nước, thử hỏi vui gì? 
Ðại chúng ! Hãy siêng tinh tấn, như đầu bị đốt,
Chỉ nhớ vô thường, chớ mặc buông lung!". 
Người xuất gia chúng ta phải biết quý trọng từng giây từng phút. Hãy nhớ rằng: 
Một tấc thời gian: một tấc vàng, 
Tấc vàng khó chuộc tấc thời gian. 
Thời gian quý báu như thế, cho nên chúng ta không được lãng phí. Mỗi người đều phải dụng công tu hành, phải tinh tấn hơn nữa, thì mới mong có được sự thành tựu. Phàm là kẻ dụng công tu hành thì không có thời giờ để nói chuyện thị phi, chẳng có thời giờ để làm những việc lăng xăng, làm gián đoạn sự tu hành. Về điểm này. tôi hy vọng mọi người hãy chú ý. 
Khi tôi thấy những người không chịu tu hành thì tôi cảm thấy vô cùng đau xót. Như thế chẳng phải rằng họ đã không thực hành thệ nguyện mà họ đã lập lúc ban đầu, khi mới xuất gia tu hành hay sao? Những kẻ xuất gia mà "tâm nghĩ một đằng, miệng nói một nẻo" thì có xứng đáng là Tăng Bảo hay không? Tôi mong rằng các vị đều biết tự trọng!
HT.Tuyên Hóa

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét