Thứ Tư, 18 tháng 9, 2013

Linh hồn không có: Thế giới siêu hình không có (2)

...Vậy linh hồn ở chất liệu nào đây? Câu hỏi này khó có ai trả lời được, mà đã không trả lời được thì đừng có tin linh hồn có thật mà hãy tin theo lời Phật dạy: “Con người không có linh hồn, khi chết thì tứ đại trả về cho tứ đại”.
Chúng tôi biết chắc Linh Hồn Không Có, nhưng vì có những hiện tượng như Linh Hồn xuất hiện, nên giải thích như thế nào họ cũng không chịu nghe. Họ đâu biết rằng trong thân con người còn có một Tưởng Thức thường hoạt động khi Ý Thức dừng nghỉ không làm việc. Cho nên những hiện tượng Linh Hồn xuất hiện tức là Tưởng Thức xuất hiện, Những hiện tượng này xảy ra mà từ xưa đến nay không ai lý giải được. Do lý giải không được nên cho đó là Linh Hồn. 
Khi lý trí không lý giải được thì lý trí không đứng vững. Không đứng vững thì tâm sinh lý sẽ hướng về thế giới siêu hình. Tâm sinh lý hướng về thế giới siêu hình tức là tâm hướng về tưởng thức. Các nhà ngoại cảm là những người lý trí không còn đứng vững trên tâm lý nên tưởng thức của họ hoạt động, từ đó họ không còn làm chủ thân tâm mình khi tưởng thức hoạt động. Vì thế họ không còn là con người bình thường. Họ vừa nói chuyện với chúng ta rất tự nhiên, bình thường nhưng chỉ cần rung tay chân hoặc thân giao động thì ngay đó là tưởng thức của họ hoạt động liền hoặc khi chủ nhà muốn cầu hồn người chết thì miệng họ chỉ cần lâm râm khấn vái tên tuổi người chết là ngay đó tưởng thức của họ cũng hoạt động liền. Lúc bấy giờ họ nói hay làm đều theo tưởng thức của họ mà mọi người bên ngoài không biết nên gọi là Linh Hồn người chết nhập. Những hiện tượng tưởng thức giao cảm các từ trường hình ảnh và âm thanh của người chết còn lưu lại trong không gian, mà mọi người không hiểu sự việc này, nên đã hiểu lầm tin là có thế giới siêu hình thật. 
Tưởng thức hoạt động dưới nhiều dạng: 
1- Ngủ chiêm bao 
2- Mí mắt giựt 
3- Tim hồi hộp 
4- Lên đồng 
5- Nhập xác 
6- Sắc tưởng 
7- Thinh tưởng 
8- Hương tưởng 
9- Vị tưởng 
10- Giao cảm tưởng 
Tưởng của những nhà ngoại cảm hoạt động dưới hai dạng nhập xác và giao cảm. Nhưng những người không biết cho đó là Tâm Linh, cho đó là Linh Hồn người chết nhập. Tóm lại câu chuyện "Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn” đã khiến cho mọi người đang phân vân giữa khoa học và tâm linh, vì khoa học không xác định được linh hồn có hay không. Hiện giờ câu chuyện các nhà ngoại cảm tìm hài sốt liệt sĩ đã làm cho mọi người cũng như một số các nhà khoa học tuy không chấp nhận nhưng cũng không dám phủ nhận linh hồn không có.
Tại sao người ta không sáng suốt dùng lý trí của mình để xác minh những điều còn nghi vấn mà cứ vội nghe đâu là tin đó, tin một cách mù quáng, không chịu tư duy suy nghĩ trong thân con người có bao nhiêu thức? Mỗi thức làm một phận sự gì? Những người có trình độ kiến thức học vấn cao mà không hiểu trong thân con người có bao nhiêu thức đang hoạt động. Sao các ông không tự đặt ra câu hỏi. Tại sao con người ngủ lại chiêm bao? Chiêm bao là cái thức gì trong thân con người mà khi ngủ mới có chiêm bao? Còn cái thức nào không chiêm bao? Hằng ngày chúng ta sống với ý thức. Vậy ý thức có chiêm bao được không? Tại sao có khi ngủ lại bị chiêm bao? Tại sao có khi ngủ lại không bị chiêm bao? Vậy cái thức nào hoạt động trong giấc chiêm bao và cái thức nào hoạt động không chiêm bao? Ban ngày con người hoạt động làm việc này, việc khác vì cuộc sống, nhưng ban đêm đi ngủ lại bị chiêm bao. Vậy chiêm bao có phải là linh hồn của chúng ta xuất ra hoạt động không? 
Khi đặt ra câu hỏi như vậy thì chúng ta thấy rất rõ trong thân chúng ta có nhiều cái thức, chớ không phải chỉ có một cái thức. Phần đông chúng ta lầm tưởng chiêm bao là do khi chúng ta ngủ nên linh hồn xuất ra đi gặp các linh hồn của những người khác. Nhưng trong chiêm bao gặp những linh hồn của những người khác thì lúc bấy giờ những người khác cũng đang ngủ chiêm bao như chúng ta và linh hồn của họ cũng xuất ra gặp linh hồn chúng ta. Và khi tỉnh giấc chiêm bao chúng ta đến gặp họ và hỏi ra thì họ ngủ không có chiêm bao và cũng không gặp linh hồn chúng ta. Như vậy trong giấc ngủ có chiêm bao không phải là những linh hồn người khác gặp chúng ta mà do tưởng thức của chúng ta tạo ra hình ảnh của họ. 
Do sự suy tư này chúng ta xác định con người không có linh hồn. Linh hồn là một sự tưởng tượng của người xưa đặt ra và truyền lại, chớ thật sự đạo Phật đã xác định con người không có linh hồn. Bởi vậy trong con người có nhiều cái thức: 
I- Cái biết thứ nhất: Hằng ngày chúng ta đang chung đụng và giao tiếp với mọi người bằng sáu cái thức: 
1- Cái thức của mắt. 
2- Cái thức của tai. 
3- Cái thức của mũi. 
4- Cái thức của miệng. 
5- Cái thức của thân. 
6- Cái thức của ý. 
Sáu cái thức này thường làm việc trong cuộc sống hằng ngày của chúng ta nên nó tạo ra biết bao nhiêu điều thiện và cũng biết bao nhiêu điều ác. Do từhành động thân, miệng, ý của chúng ta tạo ra những điều thiện và cũng tạo ra những điều ác, nên hằng ngày chúng ta thường thọ chịu quả khổ vui từ đời này sang đời khác và mãi mãi muôn đời, muôn kiếp. 
II- Cái biết thứ hai: là cái biết làm việc trong giấc ngủ khi ngủ chiêm bao, cái biết ấy là tưởng thức nên khi giựt mình thức dậy thì chỉ còn là những hình bóng ảo tưởng mà thôi. 
Qua sự tư duy suy xét này chúng ta tự đặt câu hỏi: Có phải chăng linh hồn hoạt động trong giấc chiêm bao? 
Không đâu quý vị ạ! Quý vị đã lầm, trong thân chúng ta gồm có ba cái biết: 
1- Cái biết thứ nhất là cái biết của sáu thức: mắt, tai, mũi, miệng, thân, ý. 
2- Cái biết thứ hai là cái biết của tưởng thức trong khi nằm mộng. 
3- Cái biết thứ ba là cái biết của người tu chứng đạo gọi là Tam Minh.
Ba cái biết này đang xử dụng các cảm thọ và các hành động trong thân tâm của chúng ta. Như vậy trong thân chúng ta có năm phần hợp chung nhau để làm việc mà mọi người gọi là Cơ thể con người. Cho nên Cơ Thể con người gồm có năm phần: 
1. Sắc uẩn. 
2. Thọ uẩn. 
3. Tưởng uẩn. 
4. Hành uẩn. 
5. Thức uẩn. 
Trong thân này có năm uẩn chỉ cần dừng một uẩn không làm việc thì Cơ Thể bất động. Bởi Cơ Thể con người như một bộ máy có năm bánh xe đang hoạt động, nếu có một bánh xe nào ngưng thì toàn bộ các bánh xe khác đều bị ngưng. Tuy nhiên chúng ta đang ngủ không phải cơ thể chúng ta ngưng hoạt động mà nó đang hoạt động trong sự im lặng bất động nghỉ ngơi của nó. 
Chúng tôi xin nhắc lại năm bộ phận trên thân gồm có: 
1. Sắc uẩn (toàn khối của thân). 
2. Thọ uẩn (những cảm thọ của sáu căn (thân) và tưởng). 
3. Tưởng uẩn (cái thức trong giấc chiêm bao, cái biết của các nhà ngoại cảm mà người đời không biết gọi là linh hồn hay còn gọi là tâm linh).
4. Hành uẩn (những sự hoạt động của sáu căn và tưởng thức). 
5. Thức uẩn là cái biết của người tu chứng đạo. 
Trong thân của một người thì có đủ năm uẩn này. Nhưng theo Phật giáo một người chết thì năm uẩn này không còn một uẩn nào cả, vì thế từ xưa đến nay người ta cứ lầm tưởng người chết còn có linh hồn sống mãi. Vậy linh hồn ở chất liệu nào đây? Câu hỏi này khó có ai trả lời được, mà đã không trả lời được thì đừng có tin linh hồn có thật mà hãy tin theo lời Phật dạy: “Con người không có linh hồn, khi chết thì tứ đại trả về cho tứ đại”.
Thích Thông Lạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét