Chủ Nhật, 15 tháng 9, 2013

Linh hồn không có

Linh hồn là một vấn đề cần phải được xác định làm sáng tỏ để mọi người không còn tin một cách mù quáng, lạc hậu như từ xưa cho đến ngày nay. Linh hồn là một danh từ chỉ cho những trạng thái trừu tượng siêu hình thường xảy ra xung quanh đời sống của con người mà ý thức của con người không thể làm sao hiểu nổi.
Từ xưa đến nay, từ Đông sang Tây, các nhà khoa học đã bỏ biết bao nhiêu thời gian và công sức nghiên cứu, truy tìm để xác định và trả lời cho mọi người biết: Linh hồn có hay là không. Nhưng đến ngày nay câu trả lời ấy vẫn còn là một ẩn số. Nhưng gần đây có một tác phẩm ra đời: “Một Linh Hồn Có Nhiều Thể Xác” do Bác sĩ Brian L.Weiss tác giả, Vương Thị Minh Tâm chuyển ra Việt ngữ. 
Theo tập sách này chúng tôi nghĩ cần phải chỉnh đốn, vì nó chẳng giúp gì cho tri thức con người biết thêm những điều mới lạ mà chỉ nhai lại tư tưởng của những người lạc hậu, mê tín ngày xưa. Nếu bảo rằng linh hồn có nhiều thể xác, vậy linh hồn có một hình dáng không phải là hình dáng con người mà là hình dáng của nước, của không khí, như vậy nước và không khí không có hình dáng. Vậy xin quý vị hãy xác định cho chúng tôi biết, nếu xác định không được thì xin quý vị hãy rút lại lời phát ngôn bừa bãi: “Một Linh Hồn Có Nhiều Thể Xác.” 
Chính vì tin có linh hồn nên con người đã trở thành những người mê tín, mù quáng, hiểu biết không sâu sắc. Do mê tín mù quáng, sự hiểu biết không sâu sắc nên việc thờ cúng ông bà, tổ tiên trong gia đình trở nên tư tưởng lạc hậu từ đời này truyền đến đời khác, y như một khuôn đúc. Nhất là trong gia đình có người chết thì chẳng biết làm sao cho đúng với tinh thần đạo đức ân nghĩa của truyền thống dân tộc Việt Nam. 
Khi có người chết họ chỉ biết mời quý thầy trong các chùa Đại Thừa đến rồi giao phó cho họ tẩm liệm và chỉ biết làm theo sự sai bảo. Cho nên việc ma chay trong các chùa hiện giờ đều chịu ảnh hưởng mê tín của Phật giáo Trung Quốc. 
Các sư thầy Phật giáo Trung Quốc dạy làm sao thì các sư thầy Phật giáo Việt Nam cũng làm vậy, không có cái gì sai khác, chỉ có cái tên là Phật giáo Việt Nam. Ngay cả Thiền Tông cũng rập khuôn của Trung Quốc rồi đặt cho cái tên rất kêu “Thiền Trúc Lâm Yên Tử”, nhưng Thiền Trúc Lâm Yên Tử không có pháp môn thiền nào của Việt Nam cả. Xin quý vị nghiên cứu lại xem. Phật giáo Trung Quốc không phải là của Phật giáo chánh tông bắt đầu từ Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Nếu chúng ta không lầm thì Phật giáo Trung Quốc mang hai dòng tư tưởng:
1- Phật giáo Tịnh Độ Tông mang tư tưởng của Khổng giáo mê tín, thờcúng, bái lạy tứ phương, trời đất, quỷ thần, ma quái v.v… 
2- Phật giáo Thiền Tông mang tư tưởng Lão giáo, lấy vô vi làm sự sống nên diệt trừ ý thức. 
Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không có pháp môn nào là của Việt Nam cả, chỉ có mang cái tên nghe rất Việt Nam, nhưng giáo pháp và tư tưởng hoàn toàn của người Trung Quốc. Một bằng chứng cụ thể, hiển nhiên, không thể chối cãi. Khi có người chết làm ma chay thì Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam chỉ biết tụng kinh, niệm Phật, cầu siêu, cầu an, làm tuần, làm tự theo nghi thức kinh sách Đại thừa và rập khuôn theo Phật giáo Trung Quốc không sai một chữ, nhưng quý sư thầy Việt Nam không biết đó là một việc làm mù quáng, mê tín, lạc hậu tự bao đời của người Trung Quốc đã truyền sang qua Việt Nam. 
Người Trung Quốc đã khôn khéo truyền sang qua Việt Nam và hướng dẫn dân tộc Viêt Nam thành ra một tệ nạn mê tín làm hao tài tốn của của dân tộc Việt Nam rất nhiều. Đó là Trung Quốc dùng tư tưởng mê tín, lạc hậu để đánh đổ tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam. Kẻ ngoại bang xâm lược nào cũng rất sợ những tư tưởng tự lực, tự cường của dân tộc Việt Nam nên khi chúng xâm chiếm nước ta và đặt nền thống trịđều khuyến khích dạy dân tộc ta những điều mê tín, lạc hậu khiến cho dân tộc ta ngu si, nhờ ngu si nên chúng dễ bề cai trị lâu dài. 
Những tư tưởng văn hóa mê tín, lạc hậu làm hao tốn tiền bạc của dân tộc ta một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực gì cho người đã chết cũng nhưngười còn sống. Bởi vậy người Trung Quốc rất khôn ngoan, chúng suy nghĩ đặt nền cai trị do vua quan nắm quyền hành thì không bằng cai trị tư tưởng văn hóa. Dù chúng bị dân tộc ta đuổi ra khỏi bờ cõi, nhưng tư tưởng văn hóa của chúng vẫn cai trị tư tưởng văn hóa dân tộc Việt Nam mãi mãi. Điều này có lẽ ai cũng thấy. Đây là đem tư tưởng văn hóa mê tín cai trị dân tộc ta với ý đồ duy trì chính sách cai trị ngu dân lâu dài làm cho dân tộc ta nghèo đói vì phung phí tiền bạc một cách vô ích. 
Phật giáo Việt Nam và Thiền Tông Việt Nam không biết sáng tạo một đường lối tu tập riêng của người Việt Nam chỉ nhai lại cặn bã của Phật giáo Trung Quốc nhưng lại tự vỗ ngực xưng tên Thiền Trúc Lâm Yên Tử của Việt Nam. Chỗ nầy chúng tôi xin nhắc lại quý vị rõ. Trong đời có những điều làm tốt thì phải được ca ngợi khen tặng, nhưng có những điều làm không tốt thì phải nói thẳng để sửa lại cho tốt, dù là một nhà vua như vua Trần Nhân Tôn. Một nhà vua trị nước rất anh minh, nhưng về tôn giáo Thiền Trúc Lâm Yên Tử thì không có gì mới mẻ của Việt Nam, chỉ là chấp vá của hai dòng tư tưởng của Phật giáo Trung Quốc: Tịnh Độ Tông và ThiềnTông. Phật giáo Việt Nam đang bị nô lệ tư
tưởng của Phật giáo Trung Quốc mà không biết, thật là đau lòng. 

Cho nên dòng Thiền Trúc Lâm Yên Tử chẳng có gì của người Việt Nam cả. Một ông vua đánh dẹp giặc Trung Quốc rất giỏi, nhưng về mặt tư tưởng Phật giáo lại rất dở, bị ảnh hưởng tư tưởng Phật giáo của người Trung Quốc mà không biết lại còn cho đó là của Việt Nam, thật là đau lòng. Phải không quý vị?
Ở đây chúng tôi muốn nói ở Việt Nam có một dòng thiền nổi tiếng nhất mà lại đi theo lối mòn của Phật giáo Trung Quốc mê tín, lạc lậu, cúng bái, lạy sám hối v.v… Vậy cúng bái, lạy sám hối có tiêu tội không? 
Vậy cướp của giết người rồi cúng bái và lạy sám hối là không ở tù à! Pháp luật Nhà nước được đặt ra là để bảo vệ sinh mạng và tài sản của mọi công dân nên kẻ nào vi phạm vào pháp luật của Nhà nước đều phải ngồi tù. Cho nên sự cúng bái và sám hối cho tiêu tội là mù quáng, mê tín, là lừa đảo người, nhất là kinh sách phát triền xây dựng một thế giới siêu hình có đầy đủ linh hồn của người chết, dù cả trăm năm hay cả ngàn năm vẫn còn ngồi trên bàn thờ trong các chùa. Tin có linh hồn mà không giải thích được, đó là mù quáng, mê tín, ngu ngốc, lạc hậu v.v… 
Chúng ta không trách những người bình dân ít học, vì họ không đủ kiến thức khoa học hiểu biết nên những việc làm của họ còn mê tín, lạc hậu là chỉ theo sự truyền thừa của người xưa, truyền thừa sao họ làm vậy, vì thế họ tin có linh hồn là chịu ảnh hưởng của người xưa. Điều đáng trách ở đây là trách những người có học thức mà lại tin có linh hồn. Khi tin có linh hồn sao quý vị không chứng minh linh hồn một cách cụ thể. Nếu chưa chứng minh được thì đừng vội tin. Tình cảm con người thật là sâu sắc, nếu linh hồn có thật thì người sống và người chết sẽ được gắn liền với nhau bởi tình cảm yêu thương. Còn ngược lại linh hồn không có mà người sống cứ gắn liền với người chết thì đó là sống trong ảo tưởng. Những người sống trong ảo tưởng là những người không có trí tuệ sáng suốt, họ giống như một cái máy biết làm với sự điều khiển của người khác. Bởi vậy, giặc thường cai trị một đất nước nào chúng đều đem chánh sách ngu dân dạy cho dân nước đó tức là dạy những điều mê tín. Cho nên tin có linh hồn là do bị đường lối chánh sách ngu dân của Phật giáo Trung Quốc. 
Bởi vậy, chúng ta chưa nhận định được linh hồn có hay không thì đừng vội đặt lòng yêu thương, vì đặt lòng yêu thương như vậy không đúng chỗ. Đặt lòng 
yêu thương không đúng chỗ thường tự làm khổ mình, tự làm hao tốn công sức và tiền của bằng mồ hôi nước mắt của mình. Bởi thế gian này người ta tiêu phí về sự cúng kiếng cho những linh hồn người chết một cách nhảm nhí chẳng ích lợi thiết thực cho người đã chết. 
Hiện giờ chúng ta thấy mọi người từ những người bình dân đến những người có trình độ học thức đều bị ảnh hưởng mê tín của người Trung Quấc, vì cả ngàn năm cai trị Đất nước chúng ta, nên ít có người nào không chịu ảnh hưởng. Vì thế việc cầu siêu, cầu an, đốt tiền vàng mã ở khắp nơi trong nước, không có nơi đâu là không có, những đám làm tuần lớn thì quần áo, xe cộ, nhà cửa làm toàn bằng giấy đem đốt một cách phí tiền vô ích quá lớn. Tính ra với số tiền hao tốn tới hằng tỷbạc mỗi năm. 
Cho nên, ở ngay thủ đô Hà Nội có phố Hàng Mã, nơi bày bán những mặt hàng mê tín, thật là đau lòng. Hà Nội một nơi tượng trưng cho nền văn hóa đạo đức của dân tộc Việt Nam, thế mà làm ngược lại có một dãy phố Hàng Mã thì làm sao chúng ta không đau lòng. Phải không thưa quý vị? 
Sự mê tín, mù quáng, lạc hậu là chánh sách đường lối ngu dân sẽ đánh mất giá trị văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của một dân tộc. Khi một đám tang đi ngang qua là giấy tiền vàng mã ném đầy đường, làm mất vệ sinh môi trường sống. Làm mất vệ sinh môi trường sống như vậy thì làm sao gọi là một đất nước có văn hóa, văn minh tiến bộ được. 
Thật là một phong tục tập quán, mê tín, lạc hậu ngu dân không thể chấp nhận được. Vậy mà mọi người vẫn thản nhiên chấp nhận xem đó là một việc mà trong nhà ai có người chết cũng phải làm như vậy. Làm sai như vậy mà còn cho đó là đúng, và còn lý luận: nếu không rải giấy tiền vàng mã thì những linh hồn người chết khác sẽ đeo trên quan tài thì những người khiêng quan tài sẽ khiêng không nổi. Xưa người ta khiêng quan tài, còn bây giờ xe hơi khiêng quan tài mà bảo rằng khiêng không nổi, luận điệu của người xưa đã lỗi thời. Bởi vậy cả một thế giới loài người đang chờ câu trả lời này của các nhà khoa học, nhưng đến nay chưa có nhà khoa học nào dám khẳng định “có linh hồn” hay là ” không có linh hồn”. 
Nếu linh hồn thật sự không có thì từ xưa đến nay người ta đã sống trong mù quáng, tin vào một trạng thái hiện tượng không lý giải mà vẫn cứ phải tin, lòng tin từ những người bình dân ít học đến những người đã được trang bị kiến thức trên đại học, kiến thức khoa học hiện đại, có đầy đủ những cấp bằng tiến sĩ, thạc sĩ v.v… Khi đứng trước những trạng thái hiện tượng siêu hình thì các ngài cũng đành im lặng, chứ không dám phủ nhận. Thật là kiến thức con người còn quá kém hiểu biết nên làm sao dám nói thẳng. 
Bởi vì những hiện tượng siêu hình đang xảy ra hằng ngày mà họ là những người đã trực tiếp chứng kiến trên thực tế khi tiếp xúc với các nhà ngoại cảm v.v… Do đó họ chẳng có ý kiến gì, vì khả năng hiểu biết của họ còn quá kém chưa xác định linh hồn là cái gì? 
Trong sách chúng tôi thường hay nhắc đến những tên người có những trạng thái tâm linh như cháu Bích Hằng, anh Nhã, anh Liên… để làm bằng chứng khi chúng tôi giải trình những tâm linh ấy khiến cho mọi người dễ hiểu biết hơn, chớ không phải chúng tôi nêu tên những người ấy là có ý bài bác chống trái, chê họ, trong khi họ làm lợi ích cho xã hội thì chúng tôi phải biết ơn họ rất nhiều.
Theo truyền thống lâu đời từ khi có con người xuất hiện trên hành tinh này thì thuyết về linh hồn đã có mặt, mặc dù chưa có người nào đã xác định linh hồn như thế nào một cách thực tế và cụ thể. Đến ngày nay kiến thức về khoa học đã được trang bị cho mọi người khắp nơi, thế mà mọi người không khám phá ra được nên họ vẫn còn tin có linh hồn. Theo truyền thuyết họ không những tin mỗi người có một linh hồn mà còn tin là có ba hồn chín vía hay ba hồn bảy vía. Ba hồn chín vía hay bảy vía đó là một truyền thuyết của ông bà chúng ta từ xa xưa truyền thừa lại cho con cháu đến ngày hôm nay. 
Sau khi tu hành xong, nhập các tầng thiền định của Phật giáo để đi tìm thế giới siêu hình nhưng không thấy, vì thế cuối cùng chúng tôi dùng tuệ Tam Minh quan sát khắp nơi trong vũ trụ nhưng lại cũng không tìm thấy linh hồn người chết mà chỉ thấy toàn là những từ trường từ những hành động, hình ảnh và âm thanh của người chết còn lưu lại trong không gian mà thôi. Do sự quan sát này chúng tôi quả quyết và xác định thế giới siêu hình không có tức là không có sự sống sau khi chết và như vậy linh hồn cũng không có như mọi người từ xưa đến nay đã nghĩ tưởng. 
Khi Đức Phật tu hành chứng đạo xong, Ngài đã tuyên bố: "Ba mươi ba cõi Trời là tưởng tri chớ không phải liễu tri". Lời dạy này rất trùng hợp với sự quan sát của chúng tôi nên chúng tôi dám khẳng định: “Linh hồn không có” để giúp cho mọi người thoát ra mọi sự hiểu biết mơ hồ, trừu tượng, mù quáng, mê tín, lạc hậu. Tuy xác định linh hồn không có, nhưng quý vị tin hay không tin là quyền của quý vị, chớ chúng tôi không có quyền bắt buộc ai tin cả. 
Luật pháp Nhà nước đã quy định rất rõ quyền tự do tín ngưỡng của mỗi công dân. Nhưng chúng tôi là một công dân trong nước đều có quyền phát biểu những ý kiến của mình để góp sức cùng mọi người xây dựng một nền văn hóa đạo đức văn minh tiến bộ của nước nhà, khiến cho nền văn hóa văn minh của dân tộc Việt Nam không chịu ảnh văn hóa, mê tín, lạc hậu của ngước ngoài. 
Khi nhận được tài liệu “Tìm Hài Cốt Liệt Sĩ, Một Hành Trình Đầy Bí Ẩn”. Chúng tôi mượn bài này và chỉ thẳng cho mọi người biết những hiện tượng xảy ra mà mọi người cho là linh hồn nhập vào thân xác con người, đó chẳng qua chỉ là tưởng thức của con người tạo dựng lên, xin mời quý vị hãy đọc "LinhHồn Không Có” thì sẽ rõ.

Thích Thông Lạc

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét