"Hương đêm" - siêu mẫu nội y châu Âu |
- Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái "ấy". Bây giờ nó đã hạ xuống, mà đã hạ xuống rồi thì đố đứa nào nhấc nó lên được!
Bố của trò Vova bị cô giáo mời đến gặp. Khắp mình dán đầy bông băng, ông vừa lê bước vào đã nghe cô giáo kể tội con mình:
- Bác xem này! Em Vova vẽ con ruồi lên cái đinh trên bàn giáo viên. Tôi đập một nhát, chảy cả máu tay.
- Trời ơi! Thế là còn nhẹ đấy. Cô nhìn "cái" của tôi xem này, đây là hậu quả của việc nó vẽ mẹ nó trên đống thủy tinh đấy.
- Úi... chao ôi!
Khi Vova học lớp 3 của một trường tiểu học, trong giờ Văn, Vova đưa cho cô bạn bên cạnh mẩu giấy nhỏ, trong đó viết nguệch ngoạc: “Sau giờ học, chúng ta sẽ ra công viên và ngồi trên ghế đá chơi”.
Cô bạn đọc lướt qua, hiểu ý, nhìn cậu bé bằng con mắt khinh mạn và bĩu môi. Một lát sau, cô đẩy sang cậu một mẩu giấy nhỏ với dòng chữ: "Nếu chỉ có vậy thì mày xuống lớp 1 mà học nha".
Nhà Vova chật lắm, thời ngày xưa nhà được phân phối, không mất tiền, cho nên chỉ có 17m2 là quý hóa lắm rồi! Thây kệ... Nhưng, dở cái là Vova bắt đầu đi học, đâm ra bố mẹ rất khó xử!
Hôm ấy, vào dịp nghỉ lễ, nghỉ đơn nghỉ kép thế nào Vova được nghỉ học tới 4 ngày liền, chỉ vì hôm trước tiếc tiền, bố không mua cho Vova cái xe tăng, thế là nó ám ở nhà suốt 3 hôm ròng, "tình hình" của bố mẹ nó thì ngày càng nước sôi lửa bỏng....
Cái khó ló cái khôn, bố Vova liền nghĩ ra một diệu kế, ông bèn bảo Vova ra đứng ở ban công nhìn xem xung quanh có gì hay thì nói vào cho bố mẹ nghe, trong nửa tiếng, nếu tốt đẹp ông sẽ mua cho Vova 2 cái xe tăng... Vova ok liền.
Thế là công vụ bắt đầu:
Vova: "Có hai xe tải đi ở dưới đường, một trắng một vàng...".
Bố: "Hự... ự...ừ còn gì không?".
Vova: "Có hai đám mây bay trên trời, màu trắng".
Mẹ: "A... a... a... còn gì nữa con?... nữa...".
Vova: "Hết rồi, con vào nhé?".
Bố, Mẹ: "Từ từ đã... nhìn sang nhà bác Ivan xem nào?".
Vova: "À, hai bác ấy đang... xxx... xxx... là xxx...".
Bố mẹ nhảy dựng lên, hớt hải: "Sao mày biết?".
Vova: "À, Con bé Natasa học cùng lớp với con cũng đang phải đứng bên ban công nhìn sang đây mà!".
Cả lớp đang chăm chú nghe thầy giáo giảng bài một cách say sưa... bỗng một tràng "pháo" ròn tan vang lên.
Thầy giáo quắc mắt:
- Ai?
Lớp trưởng Vova nói ngay:
- Thưa thầy anh M...u đánh rắm đấy ạ.
- Hỗn! Vova đâu, lấy sổ ra cho nó 2 điểm.
- Thưa thầy, cho vào môn nào ạ?
Thầy giáo suy nghĩ hồi lâu rồi phán:
- Cho vào môn ngoại ngữ.
- Thưa thầy cho vào mục nào ạ?
Thầy giáo còn đang ngắc ngứ thì Vova nói ngay:
- A, em nghĩ ra rồi. Mục kiểm tra miệng nha thầy.
Vova thường ngồi chung xe bus với Natasa. Một hôm, Vova lấy hết dũng cảm dúi cho Natasa một mẩu giấy, trên đấy viết: "Tớ rất thích cậu, nếu cậu đồng ý kết bạn với tớ thì hãy đưa lại mẩu giấy này cho tớ, còn nếu không đồng ý thì hãy vứt nó qua cửa sổ".
Một lúc sau Natasa chuyển lại mẩu giấy cũ, Vova vui mừng mở ra xem, trên giấy viết: "Tao không mở được cửa sổ".
Vova thi hoc kỳ. Đây là kỳ thi vấn đáp.
Thầy giáo hỏi:
- Thế cậu có biết trong phòng này có mấy cái đèn không?
Vova nhìn lên trần nhà và đếm:
- Thưa thầy có 4 cái ạ!
- Sai rồi, có năm cái.
Rồi thầy từ từ rút trong túi quần ra một cái bóng đèn.
Kỳ thi sau, Vova lại vẫn gặp ông thầy nọ.
- Vẫn câu hỏi trước đấy cậu thử trả lời xem nào!
Vova thản nhiên đáp:
- 5 cái ạ!
- Cậu lại sai rồi, lần này tôi không mang theo cái bóng đèn nào!
- Nhưng em mang thưa thầy!
Nói rồi, Vova rút trong túi quần ra 1 cái bóng đèn!
Cô giáo dặn học sinh mang theo một số đồ dùng hiện đại trong gia đình đến lớp để minh hoạ cho buổi học mang tên "Cuộc sống hiện đại". Hôm sau, trong giờ học cô giáo hỏi xem học sinh mình mang theo vật dụng gì và có thể làm gì với nó.
Natasa: "Em mang máy Sony Walkman và em có thể nghe nhạc".
Boris: "Em mang cái mở đồ hộp chạy điện và nó có thể mở hộp dễ dàng".
Cô giáo: "Vova, thế còn em mang gì đến vậy?".
Vova: "Em mang máy trợ tim của ông nội ạ".
Cô giáo: "Thôi chết, thế ông có mắng em không?".
Vova: "Không ạ, ông chẳng có ý kiến gì đâu. Ông chỉ... ặc... ặc... 2 tiếng rồi thôi ạ".
Vào tiết học, cô giáo hỏi cả lớp:
- Đố các em cái gì nhẹ nhất.
Cả lớp nhao nhao, đứa bảo là sợi bông, đứa bảo tờ giấy, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó Vova giơ tay phát biểu. Cô thấy vậy mới bảo:
- Bạn Vova hay nói bậy, cô không cho nói đâu.
- Nhưng em biết cái đó, cô không cho em nói em không nói đâu.
Cô chờ một lúc, nhưng không còn ai giơ tay, cô đành phải gọi Vova.
- Em nói đi nhưng không được nói bậy đấy nhá.
- Thưa cô, cái nhẹ nhất là cái "ấy" ạ.
Cô giáo đỏ mặt:
- Vova ra góc lớp đứng, quay mặt vào tường.
Vova đi ra góc lớp, nhưng vẫn ngoái lại nói:
- Nhưng em nói đúng, cái ấy chỉ cần thoáng nghĩ về nó là nó có thể ngoi lên mà không thể nào hạ nó xuống được.
Cô giáo lại đố:
- Bây giờ đố các em cái gì nặng nhất?
Cả lớp lại rộn lên nững câu trả lời. Đứa thì bảo cái xe tải, đứa thì bảo quả trái đất, nhưng cô giáo đều bảo sai. Lúc đó, đang đứng ở góc lớp, Vova ngoái lại:
- Cô ơi, em biết đó là cái gì rồi.
- Vova trật tự, không được nói bậy.
- Nhưng em biết nó, cô cho em nói đi.
Cô lại chờ, nhưng không một ai giơ tay vì tò mò về câu trả lời của Vova:
- Thôi được, em nói đi nhưng không được nói bậy nữa đâu đấy.
- Thưa cô, cái nặng nhất vẫn là cái "ấy". Bây giờ nó đã hạ xuống, mà đã hạ xuống rồi thì đố đứa nào nhấc nó lên được!
Natasa, Anto và Vova ngồi nói chuyện.
Natasa: - Chú tớ là thầy giáo nên ai gặp cũng phải gọi "thầy ơi".
Anto: - Chú tớ còn giỏi hơn, chú tớ làm cha sứ, ai gặp cũng phải gọi "cha ơi".
Vova: - Kém xa chú tớ, ai gặp chú tớ từ xa cũng phải thốt lên "chúa ơi".
Natasa: - Chú cậu làm nghề gì?
Vova: - Chú tớ ấy à, chú tớ là... trùm khủng bố cảm tử.
Vova bắt đầu đi học lớp một. Trong buổi học đầu tiên, Vova đã nói với cô giáo:
- Thưa cô, em quá thông minh so với lớp một! Cô hãy cho em lên thẳng lớp ba!
Cô giáo dẫn Vova lên gặp thầy hiệu trưởng, kể đầu đuôi câu chuyện.
Thầy hiệu trưởng:
- Được rồi, chúng ta cùng kiểm tra trình độ của Vova. Vova, 3x3 bằng mấy?
Vova: - 9!
- Đúng rồi! Thế 6x6?
- 36!
- Chính xác! Tôi nghĩ rằng - hiệu trưởng quay sang cô giáo - chúng ta chuyển Vova lên lớp 3!
Cô giáo:
- Để tôi hỏi thêm Vova về tính logic! Vova, cái gì ở con bò cái có 4 cái, còn ở cô có 2 cái?
Vova thoáng nghĩ và trả lời:
- Chân!
- Hmm, Thế cái gì có trong quần của em, còn cô không có?
Hiệu trưởng tròn mắt, thậm chí chưa kịp mở miệng thì Vova đã nói:
- Cái túi!
Cô giáo:
- Đúng rồi, Vova ... lên thẳng lớp 3!
Hiệu trưởng:
- Tôi nghĩ rằng có thể chuyển Vova lên thẳng lớp 5, bởi vì hai câu hỏi cuối cùng, đến tôi thậm chí còn nhầm...
Vova năm nay 6 tuổi học lớp 1.
Học được một tuần thì Vova chán học không chịu làm bài vở nữa, cô giáo bèn hỏi nguyên nhân tại sao thì Vova nói là tại chương trình học quá thấp so với trình độ của Vova và Vova xin cô cho lên học bậc trung học.
Cô giáo dẫn Vova lên văn phòng ông hiệu trưởng, trình bày đầu đuôi câu chuyện. Ông hiểu trưởng bán tín bán nghi, bàn với cô giáo là ông sẽ hỏi Vova một số câu hỏi về Khoa học còn cô giáo sẽ hỏi Vova về kiến thức tổng quát, nếu Vova trả lời đúng ông sẽ cho Vova lên lớp.
Sau gần 1 tiếng "tra tấn" Vova bằng những câu hỏi về khoa học, câu nào Vova cũng đáp đúng hết, ông hiệu trưởng rất hài lòng và giao cho cô giáo hỏi về kiến thức tổng quát.
Cô giáo: "Con gì càng lớn càng nhỏ?".
Ông hiệu trưởng hết hồn.
Vova: "Dạ con cua có càng lớn và càng nhỏ".
Cô giáo: "Cái gì trong quần em có mà cô không có?".
Ông hiệu trưởng xanh cả mặt.
Vova: "Dạ là 2 cái túi quần".
Cô giáo: "Ở nơi đâu lông của đàn bà quăn nhiều nhất?"
Ông hiệu trưởng run lên.
Vova: "Dạ ở Phi Châu".
Cô giáo: "Cái gì cô có ở giữa 2 chân của cô?"
Ông hiệu trưởng chết điếng người.
Vova: "Dạ là cái đầu gối".
Cô giáo: "Cái gì trong người của cô lúc nào cũng ẩm ướt?".
Ông hiệu trưởng há hốc mồm ra.
Vova: "Dạ là cái lưỡi".
Cô giáo: "Cái gì của cô còn nhỏ khi cô chưa có chồng và rộng lớn ra khi cô lập gia đình?".
Ông hiệu trưởng ra dấu không cho Vova trả lời nhưng Vova đáp ngay.
Vova: "Dạ là cái giường ngủ".
Cô giáo: "Cái gì mềm mềm nhưng khi vào tay cô một hồi thì cứng lại?".
Ông hiệu trưởng không dám nhìn cô giáo.
Vova: "Dạ là dầu sơn móng tay".
Cô giáo: "Cái gì dài dài như trái chuối, cô cầm một lúc nó chảy nước ra?".
Ông hiệu trưởng gần xỉu.
Vova: "Dạ là cây cà rem".
Ông hiệu trưởng đổ mồ hôi hột ra dấu bảo cô giáo đừng hỏi nữa và nói với Vova: "Thầy cho con lên thẳng đại học vì nãy giờ thầy mà đáp thì không trúng được câu nào hết!".
Vova và mẹ nằm trên bãi tắm:
- Mama, tại sao trong cái quần bơi của bác này có bị to còn bác đằng kia lại có cái bị nhỏ?
- Tại bác này giàu, còn bác kia nghèo.
Thời gian trôi qua...
- Mama, nhìn kìa, có bác cứ nhìn mama mà càng ngày càng giàu...
Vova phải trông em cho bố mẹ đi xuống phố mua sắm, cậu đành phải cho em theo đi câu cá. Tối hôm đó, cậu dằn dỗi với mẹ:
- Từ nay con không cho em đi câu nữa đâu. Chỉ mất công, chả được con cá nào!
- Ồ! Nó quấy khóc làm cá sợ phải không? Lần sau em sẽ quen, thôi không khóc nữa.
- Không phải thế! Em đã ăn hết mồi câu của con.
Trong giờ học, thầy giáo:
- Ai tự nhận thấy mình là kẻ ngu ngốc thì đứng lên!
Cả lớp ngồi im. Sau vài phút Vova đứng lên. Thầy giáo:
- Vova, em tự cho mình là kẻ ngu ngốc?
- Không ạ, nhưng để thầy đứng một mình như vậy thì...
Vova vào phòng bố mẹ mà không gõ cửa và bắt gặp bố mẹ đang "yêu" nhau.
- Bố mẹ đang làm gì thế? - Nó hỏi
- À - bà mẹ trả lời sau giây phút bối rối - Mẹ đang ngồi lên bụng bố để cho bụng bố nhỏ bớt đi.
- Vô ích - thằng bé lắc đầu - Ngày mai cô hàng xóm lại sang thổi cho nó to lên thôi.
Vova và Petia đi thi lịch sử. Petia vào truớc được 10 điểm. Vova hỏi:
- Thầy hỏi những gì?
- Câu 1: "Trình bày về Cách mạng Nga". Tớ trả lời "Cách mạng Nga xảy ra lần đầu năm 1905 nhng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công".
- Rồi sao nữa?
- Câu 2: "Ai lãnh đạo cách mạng?". Tớ trả lời: "Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov... ".
- Còn câu 3?
- "Anh nghĩ gì về điều kiện cách mạng 1905?". Tớ trả lời: "Nhiều nhà nghiên cứu cho rằng điều kiện đã chín muồi, riêng em cho là chưa đủ".
Hỏi xong đâu đấy, Vova tự tin bước vào phòng thi, thầy hỏi:
- Em sinh năm nào?
- Lần đầu năm 1905 nhưng do thế lực phản động quá mạnh nên không thành công. Năm 1917 mới thành công.
Giáo sư ngạc nhiên hỏi:
- Bố mẹ em là ai?
- Chủ yếu là Lênin, ngoài ra còn có Stalin, Plekhanov...
- Đồ ngu - Giáo sư quát.
- Dạ nhiều nhà nghiên cứu cũng nghĩ như vậy nhưng em cho là chưa đủ ạ!
- ???!!!
Lớp học đang yên tĩnh, đây đó vang lên tiếng nói chuyện của lớp bên cạnh. Bỗng có một luồng gió nhẹ hất tung váy cô giáo lên.
Cuộc khẩu cung bắt đầu:
- Misa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì?
- Thưa cô em nhìn thấy bắp chân cô.
- Đuổi học 1 ngày.
- Maika! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì?
- Thưa cô em nhìn thấy đầu gối cô.
- Đuổi học 1 tuần.
- Sasa! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì?
- Thưa cô em nhìn thấy đùi cô.
- Đuổi học 1 tháng.
- Vova! Váy cô vừa bay lên em nhìn thấy gì?
Vova xách cặp lên:
- Chào tạm biệt các bạn, hic...hic, hẹn 1 năm nữa tớ quay lại.
Trong giờ sinh vật giảng về con ngựa.
Cô giáo: "Con ngựa chạy nhanh thì gọi là gì?".
Vova: "Thưa cô nuớc đại ạ".
Cô giáo: "Thế con ngựa chạy chậm thì gọi là gì?".
Vova: "Thưa cô nước... tiểu ạ".
Bố đi làm về thấy Vova đang đóng đinh xuống đất.
- Tại sao con lại đóng đinh xuống đất? - bố tò mò hỏi.
Vova chìa cho bố xem một chiếc lọ thí nghiệm, nói:
- Đây không phải là đinh. Con thử điều chế một ít thuốc cải tử hoàn sinh theo cuốn sách cũ trong tủ. Đây là thí nghiệm trên một con giun đã chết. Con giun không sống lại được nhưng không hiểu sao nó lại trở nên rất cứng.
- Con cho bố lọ thuốc với công thức điều chế, bố sẽ mua cho con một chiếc Toyota.
Hôm sau đi học về, Vova thấy một chiếc Mecedes mới cứng trước cửa. Nó lạ quá hỏi bố. Bố trả lời:
- Chiếc Toyota bố mua cho con để trong ga-ra. Còn chiếc Mecedes trước cửa là mẹ tặng con đấy.
Cô giáo hôm nay mặc áo mới, trên ngực thêu hoa hồng. Thấy các học sinh chăm chú nhìn, cô giáo rất vui, hỏi:
- Thế các em có biết hoa hồng sống bằng gì ko?
Vova trả lời:
- Thưa cô bằng sữa ạ.
Cô giáo đỏ mặt đuổi Vova ra đứng hành lang.
Thầy hiệu trưởng đi ngang thấy Vova vật vờ ở ấy, hỏi đầu đuôi sự tình rồi nói:
- Vova, em nhầm rồi, hoa hồng sống bằng phân và nước tiểu.
Vova lầm bầm: "Em đâu biết rễ nó dài đến thế".
Trong giờ sinh vật, cô giáo hỏi học sinh:
- Tại sao con cá thờn bơn lại mỏng dẹt vậy?
Vova giơ tay:
- Thưa cô vì nó bị con cá voi hi...ếp!
Cô giáo không kìm chế nổi:
- Biến khỏi lớp học và nếu không có phụ huynh thì đừng có quay lại lớp. Chúng ta tiếp tục buổi học. Thế còn ai biết, tại sao mắt của con tôm lại to và lồi ra thế không?
Vova đã ra tới cửa còn quay lại:
- Đơn giản là con tôm cũng có mặt ở cạnh đó và trông thấy tất cả.
Boris rủ Vova đến thăm bà ngoại. Bà nhờ Boris sửa vòi nước trong bếp. Vova ngồi ngoài phòng khách chờ, tranh thủ nhấm nháp hết đĩa đậu phộng để trên bàn. Khi cùng bạn ra về, Vova cảm ơn bà và phân bua:
- Cháu cảm ơn bà về đĩa đậu phộng. Cháu đã lỡ ăn hết không chừa lại một hạt nào cho bà.
- Không sao đâu cháu, lúc trước nó còn là đĩa chocolate cơ đấy! Vì không có răng, nên bà đã mút hết lớp vỏ chocolate bao quanh hạt đậu phộng rồi cháu ạ.
Thanh tra trên bộ xuống kiểm tra giờ học Anh văn, ông ta ngồi bên cạnh Vova. Cô giáo mới đi dạy vì vậy rất hồi hộp. Cô giáo:
- Bây giờ cô sẽ viết 1 câu tiếng Anh lên bảng, còn các em hãy cố gắng dịch nó ra tiếng Nga.
Cô giáo đang viết dở câu thì viên phấn bị rơi, cô cúi xuống nhặt và tiếp tục viết cho hết câu.
- Và bây giờ ai sẽ dịch được câu này?
Vova lập tức giơ tay. Cô giáo thì rất run, nhìn quanh lớp nhưng ngoài Vova ra thì chẳng có ai giơ tay cả. Cô giáo đành chỉ định Vova phát biểu.
- Giá như mà cái váy nó ngắn hơn...
- Cái gì?! Em ra ngay khỏi lớp học! - cô giáo tức đỏ mặt.
Vova thu gom sách vở xong dứ dứ nắm đấm vào mặt ông thanh tra:
- Đồ ngu, đã không biết thì đừng có bày trò nhắc bài!
Vova chạy về nhà khoe với mẹ.
- Hôm nay con đã làm được một việc tốt.
- Việc gì thế con?
- Con đã đưa một bà cụ già qua đường.
- Oh thật là một việc tốt, này mai con hãy phát huy nhé.
Ngày hôm sau.
- Hôm nay con và các bạn cùng lớp đã làm được 35 việc tốt
- Việc gì thế con?
- Con và các bạn đã đưa một bà cụ già qua đường.
- Hôm nay sao các con gặp nhiều cụ già thế?
- Không, vẫn là bà cụ hôm qua thôi, hôm nay con và các bạn phải vất vả lắm mới đưa được bà cụ qua đường 35 lần đấy. Bà cụ ấy già rồi mà quẫy khoẻ lắm cơ...
Cô giáo nói với học sinh:
- Các em, hôm nay chúng ta học chữ cái "C".
Vova giơ thẳng tay:
- Thưa cô em ạ!
Cô giáo:
- Vova ngồi im đấy! Em còn chưa mời phụ huynh tới gặp tôi vì buổi học hôm trước với chữ cái "B".
Bố: "Tại sao con đánh bạn? Con có biết lớn đánh nhỏ là hèn không?".
Vova: "Thế sao bố lại hay đánh con?"
Giờ học đầu tiên môn hình học lớp 7. Cô giáo vẽ lên bảng 1 cái vòng tròn và đường kính.
- Các em hãy nhìn đây là vòng tròn và đường kính của nó.
- Còn theo em, đó là cái mông! - Vova nói.
Cô giáo tức quá, chạy đi tìm thầy hiệu trưởng và cùng thầy quay về lớp học:
- Thưa đồng chí hiệu trưởng, Vova là một học trò hư và không hiểu gì về hình học...
Hiệu trưởng:
- Hỗn láo, hỗn láo quá! Thế đứa nào đã vẽ... cái mông lên bảng thế này.
Sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét