Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012

Chuyện cười

"Hoàng hôn" - Hot girl Trung Quốc
- Các đồng chí ạ, bọn xét lại Nam Tư bảo "có", nhưng bọn giáo điều Trung Quốc lại nói "không". Chúng ta tiếp cận vấn đề một cách biện chứng: có người có và có người không.
1. Adam và Eva

Nền dân chủ của Liên Xô quả là như thiên đường vì bầu cử chẳng khác gì Thượng Đế đặt Eva trước mặt Adam và nói: “Ngươi hãy chọn đi”.
Hoặc: 
- Người Đông Âu nghĩ về Liên Xô như nước đàn anh hay nước bạn?
- Dĩ nhiên Liên Xô là anh cả rồi. Vì anh em thì không chọn được, còn bạn thì tự mình được quyền chọn.

2. Tiếu lâm về người Do Thái ở Đông Âu:
- Này Hymee, em trai Joseph của anh thế nào?
- Cậu ấy sống ở Praha và đang xây dựng chủ nghĩa xã hội.
- Thế còn chị gái Judith của bạn thì sao?
- Chị ấy khoẻ, sống ở Budapest và đang đóng góp xây dựng tương lai cộng sản.
- Thế còn ông anh Bernie?
- Anh ấy sang sống ở Israel rồi.
- Và cũng đang xây dựng chủ nghĩa xã hội bên đó?
- Anh điên à? Đời nào anh ấy chịu làm chuyện đó cho đất nước yêu quý của mình?

3. Chưa hết hôn mê
Quan hệ Đông - Tây cũng là đề tài cho nhiều truyện cười.
- Tôi đố bạn vì sao nước Đan Mạch không đi theo con đường cộng sản?
- Thượng Đế thương dân tộc nhỏ bé đó quá nên không nỡ.

4. Quân Mỹ ở Tây Đức hỏi một đàn cừu từ phía Đông sang: 
- Sao cừu lại bỏ vùng do Hồng quân Liên Xô chiếm?
Cừu đáp: 
- Tất cả chỉ vì công an mật.
- Sao thế? Họ làm gì?
- Stalin ra lệnh cho họ bắt tất cả các con voi.
- Nhưng chúng bay có phải là voi đâu.
- Thế thì các ngài thử giải thích với công an mật xem.

5. Người Ba Lan dưới thời thủ tướng Cyrankiewicz kể với nhau: “Đồng chí thủ tướng xấu trai, đầu hói sang Paris. Vào thăm bảo tàng Louvre, đồng chí dừng lại và ngắm, tấm tắc: “Bức Picasso này tuyệt thật.” Người thư ký vội nói thầm: “Thưa thủ tướng, đây không phải là tranh Picasso mà là một tấm gương.”
- khi các lãnh tụ già nua ốm yếu, dòng tiếu lâm vẫn không dứt: "Đài phát thanh Matscơva đưa tin: Dù chưa tỉnh cơn hôn mê, đồng chí tổng bí thư kính mến vẫn quay lại văn phòng để lo công việc cho đất nước". 

6. Cách mạng bùng nổ. Ngoài đường phố súng nổ, dân tình rầm rĩ, cửa kính tan tành. Một bà quý tộc già, xuất thân từ gia đình trí thức, ngồi chải đầu trước gương và bảo cô hầu phòng:
- Này, con thử nhào ra đường xem người ta làm gì ở đó.
Vài phút sau, cô hầu chạy vào phòng, thở hổn hển:
- Cách mạng, thưa bà lớn!
- Cách mạng ư? Nhưng người ta muốn làm gì với nó cơ chứ?
- Thưa bà, họ muốn từ nay trở đi sẽ không bao giờ có người giàu nữa.
- À, thế thì dễ. Cái khó, như ông tôi - một người Tháng Chạp (?) - từng mong muốn, là đừng bao giờ có người nghèo nữa...

7. Thời nội chiến, Abramovich bị điều đi nhập ngũ. Cô vợ Shara gửi điện tín cho anh:
Shara: "Phải trồng khoai Chấm. Nhưng không có ai cuốc đất cả. Chấm".
Abramovich: "Đừng có cuốc vườn vội. Chấm. Có một khẩu súng máy giấu trong vườn. Chấm".
Shara: "Các ông trinh sát Cheka vừa đến nhà mình hôm qua. Chấm. Họ đã đào tung cả khu vườn. Chấm".
Abramovich: "Thế thì em có thể trồng khoai được rồi. Chấm".

8. Cuối thời kỳ NEP (Tân kinh tế, 1921-1927), Rabinovich bị gọi đến cơ quan Cheka:
- Công dân Rabinovich, chắc anh biết chúng tôi đã khởi công xây dựng chủ nghĩa xã hội, nhưng gặp phải những khó khăn tạm thời về mặt tài chính. Chắc chúng tôi có thể tính đến sự giúp đỡ của anh chứ? Hẳn là anh còn chút vàng dự trữ cất trong hòm. Thông minh nhất là hãy đưa nó cho chúng tôi...
- Được thôi, nhưng trước hết tôi phải bàn bạc với vợ tôi đã.
Ngày hôm sau, Rabinovich lại bị triệu đến Cheka.
- Thế nào, công dân Rabinovich? Cô vợ anh nói gì?
- Cô ấy bảo: "Nếu họ không có tiền thì xây dựng chủ nghĩa xã hội làm cái đếch gì!?".

9. Các thành viên ban lãnh đạo thượng đỉnh của Đảng bị bệnh chấy rận. Các bác sĩ đủ loại tìm cách diệt chấy rận, nhưng không thành. Cuối cùng, người ta cho gọi Radek, kẻ có thể tìm thấy một giải pháp gì đó cho mọi việc. Radek nói: 
- Không gì đơn giản hơn thế! Phải tập thể hóa lũ chấy rận! Đa số chết rụi, số còn lại sẽ tháo chạy!

10. Một người Mỹ và một người Nga tranh luận xem ai vĩ đại hơn: tổng thống Hoover hay Stalin?
- Tất nhiên là Hoower rồi! Bởi lẽ ông đã cai nghiện cho chúng tôi!
- Đã có gì là to tát! Stalin còn cai ăn cho chúng tớ thì sao! 

11. Stalin phát biểu tại một cuộc họp đảng. Trong khi ông nói, ai đó buột miệng hắt hơi.
- Ai vậy? - Stalin hỏi.
Im lặng.
- Hàng một, đứng lên! Dẫn họ đi! Xử bắn tất cả!
Hoan hô rầm rộ.
- Ai vậy? - Stalin lại hỏi.
Im lặng.
- Hàng hai, đứng lên! Bắn chết lũ chó dại ấy đi!
Reo hò không ngớt.
- Ai vậy?
Im lặng.
- Hàng ba, đứng lên! Bắn hết chúng nó đi!
Cả phòng đứng dậy vỗ tay, hò reo vang dội: "Stalin vĩ đại muôn năm!".
- Ai vậy?
- Tôi, tôi đây mà! - ai đó đứng dậy, khóc nức nở.
- Chúc sức khỏe đồng chí!

12. Người ta thông báo cho Stalin: tìm được ở Moscow một người giống hệt ông.
- Bắn chết ngay nó đi! - Stalin hạ lệnh.
- Thưa đồng chí Stalin, cạo trụi bộ ria nó đi không hơn ư? - Yezhov, chủ tịch NKVD hỏi.
- Phải lắm! Cạo trụi bộ ria nó đi! Sau đó hẵng bắn!

13. Năm 1937, nhân 100 năm ngày mất của Pushkin, người ta tổ chức một cuộc thi thiết kế đài kỷ niệm thi hào. Người ta đề ra 3 giải thưởng.
Giải ba là một tượng Stalin đang đọc thơ Pushkin.
- Đúng về mặt lịch sử - Stalin nói - nhưng sai trên phương diện chính trị. Đường lối của Đảng để đâu?
Giải nhì là một tượng Pushkin đang đọc sách Stalin.
- Đúng về mặt chính trị - Stalin nói - nhưng sai trên phương diện lịch sử. Thuở sinh thời Pushkin đã làm gì có sách của đồng chí Stalin?
Cuối cùng, giải nhất được trao cho tác giả tượng đài Stalin đọc sách của Stalin.

14. - A lô, KGB phải không?
- Đúng. Có chuyện gì vậy?
- Xin thưa, con vẹt của tôi bay mất rồi.
- Thì sao.
- Nếu chẳng may tìm thấy nó, xin các đồng chí viết vào biên bản rằng tôi hoàn toàn không dính dáng gì đến những quan điểm chính trị của nó.

15. Sau Thế chiến thứ hai, nhiều người Armenia quyết định trở về nước Cộng hòa Xô-viết Armenia. Một cặp anh em người Armenia bàn bạc với nhau: người anh đi trước và nếu cảm thấy nên di cư sang Liên Xô thì anh ta sẽ viết thư cho cậu em bằng mực xanh, bằng không, sẽ viết bằng mực đỏ. Ít lâu sau, người em nhận được lá thư gửi đi từ Liên Xô, viết bằng nét mực xanh: "Mọi thứ đều tuyệt vời. Anh được cấp nhà cửa, có công ăn việc làm và đầy đủ mọi thứ. Kể ra thì cũng có vài thiếu thốn nhưng hoàn toàn không đáng kể. Ví dụ: rất khó mua được mực đỏ".

16. Trong một buổi học tập chính trị, Rabinovich hỏi giảng viên:
- Nếu quả thực ở ta mọi thứ đều tuyệt vời thì tại sao bơ lại biến đâu mất khỏi các cửa hiệu?
- Đồng chí ạ, tôi sẽ tìm hiểu và trả lời đồng chí vào dịp sau.
Vào buổi học sau, lại có người giơ tay hỏi.
Giảng viên nhận ra anh ta:
- Tôi biết, biết mà, đồng chí muốn hỏi tại sao bơ lại biến đâu mất khỏi các cửa hiệu chứ gì?
- Không, tôi muốn hỏi đồng chí Rabinovich biến đâu mất rồi? 

17. Mọi người hỏi giảng viên:
- Trong chủ nghĩa cộng sản, tiền còn tồn tại không?
- Các đồng chí ạ, bọn xét lại Nam Tư bảo "có", nhưng bọn giáo điều Trung Cộng lại nói "không". Chúng ta tiếp cận vấn đề một cách biện chứng: có người có và có người không.

18. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Hệ thống Xô-viết ưu việt hơn các hệ thống khác ở chỗ nào?
- Hệ thống Xô-viết ưu việt ở chỗ nó có khả năng giải quyết được những khó khăn không thể nảy sinh ở các hệ thống khác.

19. Một công nhân bước vào hàng thịt. Không thấy ai xếp hàng. Mọi thứ đều tinh tươm. Cô mậu dịch viên mặc áo choàng trắng muốt đứng sau quầy, ân cần mỉm cười:
- Tôi có thể giúp được gì ạ?
Anh công nhân không tin vào mắt mình. Cuối cùng, anh mới bật được ra:
- Xin cô gói cho tôi 2 cân thịt dọi và 2 cân gan!
- Đây anh ạ - cô mậu dịch viên nói, rồi cô trải tờ giấy gói ra quầy và ngước nhìn anh công nhân - Anh mang thịt đến phải không?

20. Anh bồi! Cho tôi một miếng thịt rán!
- Không có thịt rán, anh ạ.
- Không có là thế nào? Các anh chả đề trên thực đơn đây là gì: THỊT RÁN.
- Thì đã sao? Chỗ chúng tôi, người ta viết chữ Lxx lên kho chứa củi ở ngoài sân, vậy mà kho chỉ chứa củi!

21. Khrushchev đi thăm một trại nuôi lợn. Khi tập trung bài vở ở tòa soạn tờ "Sự thật" (Pravda), mọi người hoảng hốt bàn bạc nhau: phải đề thế nào dưới tấm ảnh cỡ lớn sẽ được đưa lên trang nhất. Mọi người thay nhau đưa ra những đề nghị: "Đồng chí Khrushchev giữa đàn lợn", "Đàn lợn bao quanh đồng chí Khrushchev"... Ngày hôm sau, tấm ảnh được chú như sau: "Đồng chí Khrushchev - thứ ba từ bên trái".

22. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Hai hệ thống nào không thể hòa hợp với nhau?
- Hệ xã hội chủ nghĩa và hệ thần kinh.

23. Nếu tớ không nhầm, loại nước hoa này là của ngoại phải không?
- Đúng vậy, từ phương Tây thối nát đấy.
- Ừ, có thể nó thối thật, nhưng mùi vị của nó mới vương giả làm sao!

24. Cần cử một giáo sĩ đứng đầu nhà thờ Do Thái ở Moscow. Người ta đệ lên Khrushchev danh sách các ứng cử viên.
- Gì thế này, các đồng chí điên cả sao? - xem xong bản danh sách, Khrushchev gào lên - Toàn Do Thái cả à!

25. Bà ơi, bác Lenin tốt lắm phải không?
- Ừ, cháu ạ, bác tốt lắm.
- Thế bác Stalin xấu lắm phải không?
- Xấu, cháu ạ, bác ấy xấu lắm.
- Còn bác Khrushchev, bác ấy cũng tốt hở bà?
- Rồi sau mình sẽ biết, cháu ạ, nếu bác ấy qua đời.

26. Tại sao quân đội Xô-viết lại vượt qua biên giới Tiệp Khắc?
- Vì tình hữu nghị giữa các nước xã hội chủ nghĩa là vô biên giới.

27. Liên Xô có chung đường biên giới với nước nào?
- Với nước mà Liên Xô muốn có chung đường biên giới.

28. Rốt cục Rabinovich cũng được đi nước ngoài cùng một nhóm du lịch, nhưng anh ta chỉ được qua các nước dân chủ nhân dân. Mỗi lần đến một nước, anh lại gửi điện tín về nơi làm việc của mình:
"Gửi lời chào từ nước Bulgaria tự do. Rabinovich".
"Gửi lời chào từ nước Rumania tự do. Rabinovich".
"Gửi lời chào từ nước Hung tự do. Rabinovich".
"Gửi lời chào từ nước Áo. Rabinovich tự do".

29. Trong Bảo tàng Cách mạng, người hướng dẫn viên tiến đến trước một bộ xương và trịnh trọng nói:
- Các đồng chí ạ, đây chính là bộ xương Vasiliy Ivanovich Chapayev của chúng ta.
- Thế còn bộ xương nhỏ ở bên cạnh? - một người hỏi.
- Đó là Chapayev thời thiếu niên.

30. Nhân dịp kỷ niệm ngày sinh Lenin, nhà máy gỗ Moscow bán loại giường ba dành cho các cặp vợ chồng, với nhãn hiệu "Lenin ở giữa chúng ta".

31. Người Nga buôn bán như thế nào?
- Ăn trộm một thùng vốt-ca, bán chợ đen và lấy tiền đi uống rượu.

32. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Cái gì tồn tại vĩnh viễn ở Liên Xô?
- Những khó khăn tạm thời.

33. Một trăm năm sau, trong chủ nghĩa cộng sản, cháu hỏi bà:
- Bà ơi, xếp hàng là gì hở bà?
- Cháu biết đấy, lâu lắm rồi, từ thời xã hội chủ nghĩa cơ, người ta đứng thành hàng dài để mua bơ và lạp xường.
- Thế "bơ" với "lạp xường" là gì hở bà?

34. Con người sẽ sống ra sao trong xã hội cộng sản? - sau buổi học, mọi người hỏi giảng viên.
- Thì ai nấy đều có nhà lầu, xe hơi, thậm chí máy bay riêng nữa.
- Máy bay á? Để làm gì vậy?
- Chẳng hạn nếu đồng chí sống tại Moscow và được tin ở Sverdlovsk có thịt, lúc đó đồng chí chỉ việc mặc quần áo, nhảy lên máy bay và phóng vèo đến Sverdlovsk!

35. Các cụ có nghe tin vui chưa? - anh hàng xóm của gia đình Fyodor nhiệt tình hỏi - Hai mươi năm nữa, tất cả mọi người sẽ được sống trong chủ nghĩa cộng sản.
- Cậu biết đấy, bọn tôi già rồi, chẳng còn gì đáng kể nữa. Chỉ lo cho bọn trẻ...

36. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Con người trong tương lai của chủ nghĩa cộng sản sẽ như thế nào?
- Tay anh ta sẽ nhỏ và yếu ớt vì anh ta không phải làm lụng gì cả, máy móc sẽ làm thay hết cho anh ta. Chân anh ta sẽ nhỏ và yếu ớt vì đi đâu anh ta cũng dùng xe hơi. Dạ dày anh ta sẽ bé tý vì anh ta chỉ ăn các viên thuốc có hàm lượng dinh dưỡng cao. Và đầu anh ta sẽ khổng lồ, vì anh ta luôn phải suy nghĩ xem có thể kiếm những viên thuốc ấy ở đâu...

37. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Có thể xây dựng chủ nghĩa xã hội ở Armenia được không?
- Được, nhưng nên khởi đầu nó ở Georgia thì hơn.

38. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Sự khác nhau giữa người lùn Xô-viết và người lùn Mỹ là gì?
- Người lùn Xô-viết cao hơn một cái đầu.

39. Ngày bầu cử. Tại một khu vực bầu cử, một cử tri, thay vì quẳng bừa lá phiếu vào hộp, lại tỏ vẻ xem xét nó.
- Cậu làm gì thế? - đại diện chính quyền nghiêm khắc hỏi.
- Sao lại làm gì? Tôi muốn biết mình sẽ bầu cho ai.
- Cậu điên à? Cậu không biết bầu cử là bí mật ư?!...

40. Cậu đã nghe tin tổng thống Mỹ bị giết chưa?
- Thế đấy? Người Mỹ cũng lại vượt chúng ta ở khoản này rồi!

41. Sau năm 1956, khi hàng ngàn tù nhân ở các trại cải tạo lao động tập trung (GULAG) được phóng thích, tại văn phòng phục hồi nhân phẩm, người ta mời một tù nhân ngồi chờ.
- Mời đồng chí ngồi chút đã.
- Cám ơn, nhưng tôi đã ngồi quá đủ rồi.

42. Haim, cậu đã nghe tin ngày mai sẽ có một cuộc tàn sát dân Do Thái trong thành phố không?
- Thôi đi mà, người ta đã ghi trong thẻ chứng minh rằng mình là người Nga.
- Biết vậy, có điều người ta không xem giấy, mà nhìn mặt!

43. Năm 1966, trong thời gian diễn ra vụ xét xử hai nhà văn Sinyavsky và Daniel, Brezhnev đi dự một buổi cầu hồn để xin ý kiến Stalin từ cõi chết:
- Đồng chí Stalin, xin đồng chí cho chúng tôi biết phải làm gì với tay Sinyavsky này?
- Sinyavsky nào? Thằng phát thanh viên vô tuyến phải không?
- Không, đồng chí Stalin ơi, Sinyavsky nhà văn cơ?
- Thế cần gì đến hai thằng Sinyavsky?

44. Trong tù:
- Anh phạm tội hình sự hay tội chính trị?
- Tội chính trị. Tôi là thợ sửa ống nước. Hôm đến ủy ban thành phố, tôi bảo cả hệ thống ở đây phải thay ngay!

45. Làm sao cơ quan tình báo "Intelligence Service" lại phát hiện ra siêu điệp viên Xô-viết ở London?
- Người ta chỉ đạo cảnh sát mật bao vây tất cả các nhà vệ sinh ở London và ra lệnh cho họ bắt ngay vị nào ra ngoài đường mới cài khuy quần.

46. Suy nghĩ đầu tiên của John là gì, khi cậu ta thấy anh hàng xóm Sam có xe hơi?
- Cầu cho bạn có hai chiếc!
- Thế Vania nghĩ gì khi cậu ta thấy Ivan kiếm được 150 rúp?
- Cầu cho mày cũng chỉ được lương 100 rúp như tao!

47. Marx đã để lại di sản gì cho nước Đức?
- "Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản" cho Đông Đức và "Tư bản luận" cho Tây Đức.

48. Một công nhân Xô-viết và một công nhân Mỹ tranh luận xem ở đâu có nhiều tự do hơn. 
- Nước tớ hoàn toàn có tự do - Anh Mỹ nói - Có bận tớ đứng cạnh Nhà Trắng và tiểu tiện luôn tại đó.
- Khá đấy - Chàng Liên Xô phẩy tay - còn có lần tớ đứng ở chân tường điện Kremli và đái ngay cạnh lăng! Kể ra, dù sao tớ cũng phải để ý, sao cho đừng ai nhìn thấy! 
Anh Mỹ nói thêm, vẻ lưỡng lự: 
- Chả lẽ tớ không để ý hay sao! Tớ còn chẳng cởi khuy quần là đằng khác!

49. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Có thể sống bằng đồng lương không?
- Không biết, chúng tôi chưa thử.

50. Ngoài phố, một phụ nữ Xô-viết phẫn nộ bước đến người ăn mày và bực bội nói:
- Không biết ngượng sao! Khỏe như voi thế này mà đứng ăn xin! Sao không đi làm đi.
- Nhưng tôi làm sau giờ làm việc đấy chứ...

51. Trong chủ nghĩa cộng sản còn nạn trộm cắp không?
- Không. Người ta đã ăn cắp hết trong chủ nghĩa xã hội rồi.

52. Một con bò cái có thể đi trên đường cái từ thành phố Anh hùng Moscow đến thành phố Anh hùng Volvograd được không?
- Không, vì nó sẽ bị làm thịt ở thành phố Anh hùng Tula.

53. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Những trở ngại lớn nhất trong nền nông nghiệp Liên Xô là gì?
- Có 4 trở ngại như thế: xuân, hạ, thu và đông.

54. Một tay nhà giàu Odessa muốn mua cho vợ một chiếc áo lông. Dĩ nhiên hắn không kiếm được áo lông ở đâu. Cuối cùng, hắn bảo một chủ hiệu quần áo:
- Thôi được, vậy bà mua 2 chiếc, tôi một, bà một.
Vấn đề được giải quyết. Sau đó, hắn muốn xem kịch ở Nhà hát lớn. Hắn mua vé buổi diễn tối, nhưng người bán vé thông báo là hết sạch vé rồi.
- Anh biết không, vậy anh mua 10, tôi cho anh 9, chỉ lấy 1.
Thế là hắn mua được vé. Hôm sau hắn đến lăng, nhưng lăng đóng cửa. Hắn mở chiếc cặp ngoại giao và chìa cho người lính gác:
- 5 lít vốt-ca và một tờ xanh nhé!
- Anh vào coi, hay để chúng tôi vác ra cho anh?

55. Vợ một đảng viên đột ngột xuất hiện ở Văn phòng Đảng ủy và phàn nàn: "Anh ấy không hoàn thành nghĩa vụ người chồng". Anh chồng liền bị triệu đến và bị tẩy não nặng nề:
- Nhưng thưa các đồng chí, hãy hiểu cho tôi, tôi là người bất lực mà!
- Không, đồng chí Vasiliyev, trước hết đồng chí là người cộng sản chứ! - Bí thư chi bộ khiển trách.

56. Hai đảng viên bôn-sê-vích cựu trào nói chuyện:
- Này, Vasya, cậu còn nhớ hồi chúng ta chiếm Cung điện Mùa Đông không?
- Sao lại không?! Dạo ấy bọn mình vội vàng quá...

57. Sao cậu bị khai trừ khỏi Đảng? - Bạn bè của Vovka hỏi anh ta.
- Tớ phạm lỗi ba lần. Thứ nhất, tại văn phòng của tớ treo hai tấm chân dung, một tấm của Brezhnev, tấm kia của Khrushchev. Một bận, bí thư đảng ủy đến chỗ tớ và quát tớ: "Sao anh vẫn chưa tháo cái ảnh con lợn kia xuống hả" và tớ hỏi lại: "Con lợn nào cơ". Sau đó, trong một khóa học chính trị, giảng viên bảo trong chủ nghĩa cộng sản, sẽ có thừa mứa tiền, thịt, bơ cho mọi người... Ai đó đứng lên và sửa lại: "Thưa đồng chí, trong chủ nghĩa cộng sản sẽ không có tiền", còn tớ lại hỏi: "Thế cũng không có cả thịt lẫn bơ à?". Lần cuối, khi mọi người phê bình vì tớ không đến kỳ họp đảng cuối cùng, tớ đáp: "Nếu biết đây là kỳ cuối cùng thì thế nào tôi chẳng tới!".

58. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Câu nói "chúng ta tiến bước về những triển vọng tương lai tươi sáng" nghĩa là gì?
- Nghĩa là hôm nay, chúng ta đã sống sướng hơn ngày mai.
59. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Khi nào có thể nói được rằng Cuba đã tiến tới giai đoạn xã hội chủ nghĩa phát triển?
- Chỉ khi Hoa Kỳ nhập khẩu đường của nước này. 

60. Nhân kỷ niệm ngày sinh Lenin, người ta trao giải cho ba truyện tiếu lâm chính trị hay nhất:
Giải ba: 3 năm tù.
Giải nhì: 7 năm tù khổ sai, cộng 5 năm ở những miền Lenin đã từng tới.
Giải nhất: gặp gỡ người đã khuất.

61. Brezhnev hỏi Đức Giáo hoàng La Mã:
- Thưa cha, tại sao người ta tin vào thiên đường công giáo mà lại không tin vào thiên đường cộng sản?
- Con ạ, vì chúng ta không chỉ cho họ thấy thiên đường...

62. Sau 1968, người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Làm sao rút quân đội Xô-viết khỏi Tiệp Khắc mà không làm mất uy tín của Liên Xô?
- Hãy qua Romania.

63. Hai công nhân trò chuyện trong nhà máy.
- Người ta bảo thịt lại sắp tăng giá.
- Tớ cũng nghe như thế. Đồ chó chết!
- Người ta bảo chẳng bao lâu nữa, bánh mỳ cũng tăng giá.
- Khốn nạn thế là cùng!
- Người ta bảo sắp tới, giá vốt-ca sẽ tăng gấp đôi...
- Nào, tớ đố bọn chúng làm điều đó đấy! Viện sĩ Sakharov của chúng ta chả để yên đâu!...

64. Tại sao bể bơi trung ương lại đóng cửa?
- Người ta đang rửa ảnh chân dung của đồng chí Brezhnev ở đó...

65. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Có thể tồn tại đảng đối lập ở Liên Xô hay không?
- Không, bởi nếu người ta cho phép thêm một đảng nữa thì tất cả mọi người lại gia nhập đảng này và thế là lại độc đảng như cũ.

66. Ở cửa ra vào một hiệu bán đồ dùng gia đình, có treo một tấm biển như sau: "Nguyên tắc bán giấy vệ sinh từ này trở đi sẽ thay đổi: chỉ những ai mang giấy chứng nhận đã ăn trong ngày mới có quyền mua giấy".

67. Một người đi trên đường phố Moscow, hai tay cầm hai cuộn giấy vệ sinh. Anh ta bị chặn lại liên tục: người ta hỏi anh mua được giấy vệ sinh ở đâu? Cuối cùng, anh phát chán và đáp:
- Các ông các bà không thấy tôi vừa từ hiệu giặt là ra đây à?

68. Lời nguyền rủa khủng khiếp nhất ở Odessa là gì?
- Cầu cho mày phải sống suốt đời chỉ bằng đồng lương!

69. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Dân chúng Liên Xô được chia thành những nhóm như thế nào?
- Hai nhóm: nhóm thỏa mãn và nhóm bất mãn. Nhóm bất mãn do cơ quan KGB, nhóm thỏa mãn do công an kinh tế quản lý.

70. Nixon hỏi Brezhnev:
- Tại sao ở nước ông không có bãi công?
- Tin hay không tùy ông, ở nước tôi người lao động ủng hộ mọi nghị quyết của Đảng.
- Không thể có chuyện đó!
- Được, ngày mai ông sẽ được tận mắt chứng kiến.
Hôm sau, hai người đến dự một cuộc họp phân xưởng, tại đó người ta thông báo:
- Từ ngày mai, lương của mọi lao động trong phân xưởng sẽ giảm một nửa. (Hoan hô, vỗ tay dữ dội).
- Từ ngày mai, cứ 10 nhân lực trong phân xưởng thì 1 người được điều động làm công tác xây dựng ở Siberia và Viễn Đông. (Vỗ tay rầm rộ kéo dài).
- Từ ngày mai, cứ 5 người thì có 1 người bị treo cổ trước giờ làm việc. (Bầu im lặng bối rối).
Cuối cùng, một bà cụ ngồi ở hàng đầu phá vỡ bầu không khí yên ắng:
- Thế chúng tôi có phải mang dây thòng lọng từ nhà không, hay công đoàn sẽ đài thọ?

71. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Có thể giải quyết những khó khăn trong cung ứng lương thực ở Liên Xô bằng cách nào?
- Phải đổi viện sĩ Sakharov lấy quốc vương Hồi giáo, đổi quốc vương Hồi giáo lấy các nhà ngoại giao Mỹ đang bị cầm tù ở Iran, và đổi các nhà ngoại giao lấy lương thực Mỹ.

72. Trên phố, mọi người xếp thành hàng dài trước cửa hiệu.
- Bà con ơi, sao lại xếp hàng dài thế này?
- Người ta mang bô đến.
- Thì bô, nhưng sao lắm người muốn mua bô thế?
- Dốt! Nếu ngày mai người ta chở 3 xe tải cứt đến, thì lấy gì mà đựng?

73. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Tại sao phương Tây lại có thể xuất khẩu nhiều lương thực cho Liên Xô thế?
- Một trong những căn bệnh trầm kha của hệ thống tư bản là thường xuyên có khủng hoảng thừa...

74. Có tiếng gõ cửa. Brezhnev lọ mọ ra cửa, cẩn thận đeo kính, rút từ trong túi ra một tờ giấy và hắng giọng đọc:
- Ai đấy?

75. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Nhà dưỡng lão xa hoa nhất trên thế giới ở đâu?
- Ở Moscow: điện Kreml.

76. Vô tuyến Liên Xô có ba kênh. Ivan Ivanovich bật kênh một: tường thuật mít-tinh, Brezhnev phát biểu. Chuyển sang kênh hai: cũng tường thuật mít-tinh, Brezhnev phát biểu. Cuối cùng, anh bật kênh ba. Một nhân viên KGB vận đồng phục xuất hiện và nghiêm khắc nói:
- Cậu làm trò gì thế? Bật đi bật lại tùm lum à!

77. Tại đơn vị tên lửa. Anh lính mới trực ban quá buồn ngủ và thiếp đi, tay dựa vào bảng điện điều khiển. Khi viên sĩ quan trực ban bước vào, anh bật dậy và báo cáo:
- Báo cáo đồng chí đại úy, trong thời gian trực ban không xảy ra sự kiện đặc biệt gì.
- Không ư, đù mẹ mày! Thế nước Bỉ đâu rồi?

78. Người ta hỏi đài phát thanh Yerevan:
- Điểm khác nhau giữa rủi ro và tai họa là gì?
- Chẳng hạn, nếu bạn đứng trên vỉa hè và chiếc xe tải đi qua làm bắn bùn lên bộ âu phục mới của bạn, thì đó là rủi ro, nhưng không tai họa. Còn nếu máy bay chở chính phủ Xô-viết bị rơi thì đó là tai họa, nhưng không rủi ro.

79. Ở Liên Xô, người ta có vi phạm bí mật thư tín không?
- Không. Đơn giản là người ta không chuyển những lá thư có nội dung chống chính quyền Xô-viết.

80. Trong một dịp khai quật ở Ai Cập, người ta tìm thấy một bộ xác ướp mới. Các nhà khảo cổ học trên toàn thế giới không làm sao biết được đó là xác ướp của ai. Cuối cùng, người ta phải mời các chuyên gia Xô-viết. Ba chuyên gia Liên Xô xắn tay áo và đề nghị mọi người ra khỏi phòng có chứa bộ xác ướp. Được một chút, họ đi ra, mệt mỏi, mồ hôi đầm đìa:
- Hoàng đế Ramses thứ hai mươi ba.
- Tuyệt vời! Sao các ngài biết được?
- Thằng chó phải khai rồi!

81. Chủ nghĩa cộng sản là gì?
- Chính quyền Xô-viết cộng với điện khí hóa hệ thống dây thép gai toàn quốc.

82. Rabinovich muốn di cư qua Israel. Khi nộp đơn di cư, người ta hỏi anh:
- Xin đồng chí cho biết lý do gì khiến đồng chí muốn rời đất nước này khi đồng chí đã có tuổi?
- Lý do thứ nhất là tay hàng xóm nhà tôi thường xuyên bảo: "Thằng Do Thái chết tiệt kia, nếu chính quyền Xô-viết chấm dứt thì mày sẽ hết đời!"
- Làm gì có chuyện ấy! Đồng chí không có lý do gì để lo lắng, chính quyền Xô-viết không bao giờ chấm dứt cả!
- Vâng, thì đó chính là lý do thứ hai.

83. Trong chủ nghĩa cộng sản, sẽ có điểm thứ năm trong giấy chứng minh không? (điểm xuất xứ chủng tộc, ghi rõ nguồn gốc Do Thái của người dân).
- Không. Nhưng sẽ có điểm thứ sáu như sau: "Anh từng là Do Thái trong chủ nghĩa xã hội phải không?".

84. Rabinovich được bầu làm tuyên truyền viên ở khu vực bầu cử nơi anh ở. Anh đi một loạt các căn hộ, gõ cửa từng nhà và nói:
- Xin các vị thứ lỗi, nhưng người ta bảo tôi thông báo với quý vị rằng chính quyền Xô-viết là chính quyền ưu việt nhất trên thế giới. Một lần nữa, xin lỗi quý vị vì sự quấy rầy và kính chào quý vị.

85. Nữ công nhân đến gặp giám đốc:
- Ivan Ivanovich, công đoàn nhà máy có một phiếu nghỉ duy nhất. Dầu sao chúng ta từng ngủ với nhau, giám đốc nên dành cho tôi...
Giám đốc nhận đơn của nữ công nhân nọ, ghi vào góc: "Cấp phiếu đi nghỉ!" Chị ta cảm ơn rồi đi ra cửa. Giám đốc ngập ngừng hỏi với theo:
- Mà chúng ta ngủ với nhau lúc nào nhỉ? Tôi nhớ mãi chưa ra.
- Ồ, sao lại không, Ivan Ivanovich? Ba hôm trước, ở đại hội công đoàn: ông trên chủ tịch đoàn, tôi ở hàng thứ ba ấy mà.

86. Một tuyên truyền viên đến một nhà thương điên để diễn thuyết về những thành tựu và kết quả của hệ thống Xô-viết. Tất nhiên anh ta bốc thơm thực tế Xô-viết lên tận mây xanh. Ai nấy đều vỗ tay và hò reo, chỉ có một người khoanh tay buồn bã đứng nhìn.
- Sao anh không vỗ tay? - tuyên truyền viên hỏi.
- Thưa, tôi không có rồ đâu. Tôi là y tá mà. 
Sưu tầm trên Internet

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét