Chim biển đuổi bắt cá chuồn ở biển Đông của Việt Nam. |
Có nhiều kiến giải về lý do tại sao trong số rất nhiều các dân tộc Bách Việt, chỉ có Việt Nam tồn tại được trước người láng giềng tham lam và thâm hiểm Trung Quốc... (ảnh không liên quan đến bài viết)
Lần đầu tiên anhgrass biết được việc Trung Quốc chiếm mất Hoàng Sa là từ câu chuyện ngoài lề bài giảng của người thầy giáo già dạy Lịch sử năm cấp III, khi ông gấp lại trang sách Lịch sử đứt đoạn ở chiến thắng 1975. Lời kể của thầy về những sự thật không được phép nằm trong sách giáo khoa đó đã gợi lên nhiều dấu hỏi của cậu học trò. Với tôi ngày đấy, Lịch sử vụt thoát khỏi trang sách giáo khoa méo mó, khô cứng để bỗng nhiên trở thành sống động và gần gũi.
Đó cũng là những năm đầu tiên dân Việt biết sử dụng internet, và với chiếc đĩa mềm, tôi lang thang các cửa hàng internet để tìm hiểu về Trường Sa và Hoàng Sa, những CIA factbook, những bài báo, những bài phân tích. Sợi dây liên hệ tất nhiên của logic đã khiến tôi chú ý đến những thông tin về nhiều nhiều những mảnh đất nữa của cha ông mình. Và dần dần, mối quan hệ đau thương giàu cảm xúc giữa hai dân tộc quá khác biệt về thế và lực đã lần lượt hiện ra đầy nhức nhối.
Có nhiều kiến giải về lý do tại sao trong số rất nhiều các dân tộc Bách Việt, chỉ có Việt Nam tồn tại được trước người láng giềng tham lam và thâm hiểm Trung Quốc. Những nhà nghiên cứu lịch sử văn hóa đã tìm đến sức mạnh nội tại của nền văn hóa, đến hào khí và tinh thần đoàn kết vô bờ bến của người Việt mỗi khi đứng trước ngoại xâm. Cuộc tuần hành vĩ đại của thanh niên vào hai ngày cuối tuần vừa rồi đã trở thành minh chứng sống động nhất cho sức mạnh đồng thuận của dân tộc Việt. Chính những công dân mạng đã tự động gạt ra ngoài tất cả những mâu thuẫn nội bộ tồn tại trong lòng một xã hội, đã gạt bỏ những nhà dân chủ kiểu phương Tây không được chính phủ Việt Nam chấp nhận, chỉ để hướng đến mục tiêu duy nhất là nói lên tiếng nói yêu nước của mình. Dải đất cha ông lại một lần nữa đứng trước cơ nguy và thông điệp mà họ gửi đến những người lãnh đạo của mình là: hãy vững vàng và dũng cảm, chúng tôi luôn sát cánh với hành trang là hào khí cha ông ngàn đời.
"Sóng xa" - người đẹp Việt Nam |
Trong cuộc biểu tình tuần vừa rồi có những sự kiện để lại dư âm thật xúc động cho người viết bài. Khi đoàn biểu tình chấm dứt tại khách sạn Hà Nội, anhgrass gặp một chị dắt theo cô con gái khoảng bốn tuổi. Chị có hỏi người viết về lý do và mục đích biểu tình. Giải thích cho chị xong và chia tay, anhgrass chợt thấy nghẹn ngào khi nghe chị nhắc cho cô con gái xinh xắn bé nhỏ: con sẽ trả lời như thế nào nếu tối nay bố hỏi, rằng ngày hôm nay con thấy gì. Em bé trả lời: “hôm nay các cô các chú đi xử lý bọn Trung Quốc”. Không can dự tiếp vào câu chuyện giữa cô cháu gái và bà mẹ trẻ, nhưng anhgrass nghĩ rằng cô bé đó lớn lên sẽ sửa câu trả lời của mình, rằng hôm nay chúng tôi đi đòi quyền sống cho lịch sử của dân tộc.
Trở về nhà, anhgrass khoe với bố mẹ về chiếc áo có in ngôi sao vàng và giải thích cho hai cụ ý nghĩa của dòng chữ trên áo. Chờ đợi một lời khuyên nhủ của mẹ như hơn hai mươi năm nay bà vẫn làm với bất kỳ điều gì có thể gây nguy hại cho cuộc mưu sinh bình thường của cậu con trai mang bao kỳ vọng. Nhưng người viết lại một lần nữa bất ngờ về phản ứng của bà, bà trách tôi rằng tại sao không rủ thằng em nó đi cùng.
“Đất nước bắt đầu với miếng trầu bây giờ bà ăn, Đất nước lớn lên khi dân mình biết trồng tre mà đánh giặc”. Vâng, dòng máu cha ông đã truyền lại cho những người con đất Việt bình dị một sức mạnh vô biên để dân tộc đứng vững trước bất kỳ kẻ thù nào trong chiều dài lịch sử. Cái đốm lửa Tam Sa mà Trung Quốc đốt lên bỗng trở thành hành động châm ngòi cho bao người dân hiền lành chân chất hôm nay vụt đứng dậy, nối sợi dây liên hệ với Lịch sử và truyền thống ngàn đời. Những người biểu tình có lẽ đều biết rằng với thế và lực của dân tộc hiện tại, việc đòi lại Hoàng Sa là khó vô chừng nếu mảnh đất Việt không vươn mình đứng dậy như Nhật Bản hay không có một sự biến lớn ảnh hưởng đến sự thanh bình của Tổ Quốc. Nhưng họ vẫn đi bởi nếu dân tộc muốn tiếp tục tồn tại, không bao giờ được phép thiếu Truyền thống và Lịch sử trong hành trang của mình.
Lịch sử sẽ là vô nghĩa và là một lịch sử chết nếu không có sợi dây liên hệ với thực tại, nếu không trở thành động lực tinh thần cho cuộc sống hiện tại. Những gì đang diễn ra hôm nay đáng giá gấp trăm vạn lần bài học khô khan trong sách giáo khoa con em chúng ta đang học. Người viết bài tin rằng cháu bé trong câu chuyện và rất nhiều người theo dõi sự kiện hôm nay sẽ có thêm trong mình một đốm lửa ấm của tình yêu với Lịch sử và hào khí dân tộc. Lịch sử không xảy ra đều đều mà có những điểm chốt, chắc chắn với mốc son của tháng mười hai nhạy cảm này, trong kỳ thi tốt nghiệp sẽ bớt đi nhiều em học sinh có điểm không đầy thất vọng.
Hãy để Lịch sử được sống, nếu dân tộc không muốn mang một mảnh tang trắng trên đầu!
anhgrass
"Thiếu nữ" - tranh của họa sĩ Arthur Braginsky |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét