Thứ Tư, 22 tháng 8, 2012

Phở Sài Gòn

"Cofee nâu" - siêu mẫu châu Âu
...Tui còn được nghe đồn rằng trước 1975, quán có tên là “Phở Nguyễn Cao Kỳ” vì ông Kỳ chết mê chết mệt phở ở đây. (ảnh không liên quan đến bài viết)

1- Phở Phú Gia
Nếu bạn thèm một tô phở đúng kiểu Hà Nội ở đất Sài Gòn thì phải tìm đến quán phở Phú Gia ở đường LCT và order một tô tái lăn, cho vào đó thêm một ít tương ớt, ớt tươi và tỏi ngâm chua thì tha hồ mà hít hít, hà hà… tha hồ mà nhớ phố phường Hà Nội.
Phở ở đây ngon ngang ngửa quán phở Thìn ở phố Lò Đúc. đến quán này vào cuối tuần thì thôi rồi, đông kinh khủng khiếp đảm, mọi người ngồi vào lòng nhau mà ăn, xếp hàng lũ lượt vào vào, ra ra..kg một chỗ chen chân, chật vật vất vả lắm mới tìm được chỗ ngồi.
Quán có bán cả phở kiểu miền nam với tái, chín, gàu... có cả giá ăn kèm với phở. Nhưng đã nhớ Hà Nội, nhớ tô phở bắc đầy ú cọng hành xanh thì ai lại nỡ lòng nào thả vào đó vài cọng giá trắng nhỉ?
2- Phở Dậu
Nằm ở cuối cùng của con hẻm cụt 288 Nam Kỳ Khởi Nghĩa - mà theo phong thủy thì vị trí này cực xấu (vì nắm cuối hẻm cụt, năng lượng từ ngoài vào dồn cục không phát tán được)… vậy mà sáng nào quán cũng tấp nập, nườm nượp người người, xe xe, ăn theo là 2 quán cafe cóc mọc lên để lỡ hôm nào nhà trong hết chỗ ngồi thì khách sẽ tràn qua quán cafe và những căn nhà bên cạnh… tui ước tính một ngày quán bán cả ngàn tô phở…
Tui còn được nghe đồn rằng trước 1975, quán có tên là “Phở Nguyễn Cao Kỳ” vì ông Kỳ chết mê chết mệt phở ở đây.
Phở ở đây mang hương vị Bắc - nhưng là một version khác hẳn version của phở Thìn với bò áp chảo và quá xá là hành xanh.
Phở Dậu là version đầy thanh cảnh với dùng trong veo… đánh đố vị giác của đầu lưỡi có thể đoán ra là có những gia vị gì ở trong đó, là những miếng thịt bò tái mềm thoáng hồng vừa chín tới, là loáng thoáng vài cọng hành và ngò xắt nhỏ…
Phở bà Dậu cũng như bao nhiêu quán quà vặt miền Bắc khác, nếu bạn không biết “cách ăn” thì có thể bạn đã “ruin” mất một món ngon trong đời. Vì là phở bắc, nên sẽ không có giá và rau húng thơm, ngò gai… mà thay vào đó là chén hành tây ngâm dấm đường vừa đủ để làm bay mất vị hăng khó chịu của hành, vừa đủ để miếng hành giòn giòn, ngọt ngọt, chua chua… và “cách ăn cho đúng” ở đây là bạn cho vào chén hành tây một ít tương ớt bắc, trộn đều, rồi thong thả cho từng ít một vào tô phở để ăn kèm…. thú thật rằng, tui phải mất đến vài lần mới khám phá được cách ăn cho đúng này ở phở Dậu.
Ở phở Dậu, tất cả đều “đúng và đủ”, đầy thanh cảnh theo phong cách người Tràng An thanh lịch, không quá phồn thịnh như phở Hùng, không bùng nổ như bản hòa tấu về hương vị và sắc màu của phở Thìn… bởi vậy, nếu là người Sài Gòn chính gốc, đã quen với vị phở ngọt ngọt đầy hương vị hoa hồi và quế, với những lát thịt tái chín dầy đầy đặn… thì bạn sẽ rất rất khó khăn để có thể hiểu được và cảm được hương vị và phong cách của phở Dậu - nó cứ nhẹ nhành, lãng đãng, phiêu phiêu í.
Nhưng khi đã hiểu và cảm được rồi thì có lẽ bạn sẽ chìm đắm 1/5 cuộc đời ăn sáng ở trong đó! 
Phở  đùi gà.
3. Phở Minh
Phở Minh - nằm trong con hẻm 63 Pasteur, con hẻm ngay bên cạnh rạp chiếu phim cũ mà nay đã bị phá đi thành bãi đất trống, chuẩn bị cho một cái building cao ngút mọc lên.
Phở ở đây có vị cũng gần giống như phở Dậu - nhẹ nhẹ, trong trong, lãng đãng chứ không nặng mùi quế và hồi… Và tô phở cũng nhẹ nhàng, thanh cảnh… rất Bắc.
Chỉ có điều là phở được dọn ăn kèm với đầy đủ gia vị của người Nam như tương đen, rau húng quế, ngò gai, giá trụng… chắc là để thỏa mãn nhu cầu của khách hàng đó thôi.
Ngồi ở Phở Minh - bạn có cảm giác như mình đang sống ở Sài Gòn vào những năm 80 thơi kỳ bao cấp ý, một cảm giác rất là “Ván bài lật ngửa”… bàn ghế không phải là inox sáng choang lạnh lẽo, mà là những chiếc bàn và ghế bằng gỗ mộc đóng đơn sơ. Căn nhà chính nơi khách ngồi ăn tràn đầy những món đồ quá trời là vintage của những năm nghèo khó: từ chiếc đồng hồ quả lắc treo trên tường, đến chiếc radio vàng vàng cũ kỹ đầy hoài niệm.
Và không khí ăn uống ở đây thì thôi rồi là thì thào, khẽ khàng, nhẹ nhàng…
Nếu một ngày nào đó giữa cái nắng chang chang, ong ong của Sài Gòn, quá ngán ngẩm với cảnh chen vai thích cánh, ồn ào, huyên náo của những quán phở khắp Sài Gòn… bạn hãy thử ghé phở Minh vào buổi sáng, ăn phở ngon, nhìn nắng sáng chiếu xiên xiên qua hẻm, và enjoy một không khí rất tĩnh lặng, đầy vintage của một góc hẻm giữa trung tâm Sài Gòn.
4- Phở Hùng
Phở Hùng hương vị rất đặc trưng của người Nam, nước phở được nêm nếm rất đậm đà mùi hoa hồi và quế. Tui khoái nhất là món gân ở đây vì cục nào cục nấy to thiệt là to, ăn giòn giòn.
…Và lần nào tới phở Hùng tui cũng order tô đặc biệt với dàn đồng ca của tất cả các loai thịt khác nhau: tái đỏ tươi, gầu có cục mỡ chính giữa giòn tan béo ú, bò viện thơm nồng, gân ăn sần sật sung sướng cái răng gì đâu, nạm được nấu kỹ mềm thiệt là mềm…
Hành là xanh um phủ đầy tô phở, thêm vào đó một ít tương đen, tương đỏ, vắt vài miếng chanh, thêm vài miếng ớt cay xè là đã có một tô phở ngon đầy chất nam bộ. Hôm nào cảm thấy mình có vấn đề về chiều cao và cân nặng và phải giải quyết gấp rút thì tui kêu thêm một chén huyết nữa… ngon quên trời đất luôn.
Phở Hùng mở khá nhiều chi nhánh: Nguyễn Trãi, Nguyễn Thái Học, Hai Bà Trưng, khu Grand View… lâu lâu làm biếng mà cơn ghiền phở nổi lên thì tui chỉ việc gọi điện đến quán chính ở đường Nguyễn Trãi là khoảng 20 phút sau sẽ có người giao phở tận nơi...
Theo Việt Nga Kleine's
"Hững hờ" - Hot girl Nhật Bản

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét